h

[ Tiếng động cơ máy bay ]

[ Tiếng người nói ]

[ Tiếng phụ nữ ]
Xin thông báo lần cuối cùng chuyến bay số 2 ...

chuẩn bị cất cánh đến sân bay Heathrow, London.

Okay.

[ Thở dài ]
Anh thậm chí không biết phải nói gì, Kate.

Mọi chuyện vẫn như anh chưa bao giờ đi khỏi.

Được chứ?

Đợi đã.

Em có linh cảm xấu về việc này.

Về chuyến bay?

Em nghĩ rằng máy bay sẽ rơi? Đừng nói vậy chứ.

Không phải. Nhìn em nè, em biết rằng chúng ta đã nói về việc này cả ngàn lần,

và chúng ta đã đồng ý rằng đi London là việc nên làm.

Nhưng trong tim em... cảm thấy không ổn.

Đừng đi, Jack.
- Em nói không đi đâu hết?

Được rồi, vậy còn- còn việc thực tập của anh?

Hãy tin em, em biết- em biết đây là cơ hội của anh.

- Của chúng ta, Kate à.
- Đúng vậy, của chúng ta.

Nhưng em sợ rằng nếu anh đi trên chuyến bay đó--
- Nhìn anh nè.

Chúng ta đang ở trong sân bay. Không ai có thể suy nghĩ rõ ràng tại sân bay.

Vì vậy, chúng ta nên tin tưởng vào quyết định mà chúng ta đã chọn.

Anh đã được chấp nhận đến một trong các trường luật tốt nhất nước và quốc tế.

Anh có chuyến thực tập tại Ngân hàng Barclay. Chúng ta có một kế hoạch rất tuyệt, em yêu.

Anh muốn làm cái gì thật lớn lao hả Jack?

Chúng ta hãy bỏ mặc kế hoạch. Chúng ta hãy bắt đầu cuộc sống của chúng ta ngay bây giờ, ngay ngày hôm nay.

Ý em là, em không nghĩ cuộc sống này trông giống như cái gì đó,

nhưng em biết rằng có cả hai chúng ta ở trong đó, và em chọn chúng ta.

Kế hoạch của anh, không làm cho cuộc sống chúng ta tốt hơn đâu, Jack.

Tất cả những gì chúng ta làm cùng nhau,đó mới là những gì tốt nhất cho cả hai.

- Anh yêu em, Kate.
- Em cũng yêu anh.

Và một năm ở London không phải là thay đổi lớn.

Một trăm năm cũng không thể thay đổi.

Chuyên viên đang dự đoán thị trường xuất khẩu sẽ có sự phục hồi nhẹ.

[ Tiếng văng vẳng ]

[ Tiếng phụ nữ ]
- Đêm qua là vô tận.
- Hửm?

Ý em là, một đêm tuyệt vời.

Em là người tình đáng kinh ngạc.

Xin cảm ơn. Anh cũng không tệ.

- Anh muốn gặp lại em.
- Em cũng muốn như vậy.

- Tối nay nhé.
- Tối nay là đêm Giáng sinh rồi, Jack.

Ồ? Anh sẽ đổ rượu trứng lên người em.
[ Tiếng cuời ]

- [ Càu nhàu ]
- Nhưng em còn phải đi thăm cha mẹ ở Jersey.

Jersey? Em nghĩ ra được cái gì để miêu tả tình trạng giao thông như lúc không?

Đó là lý do tại sao em đi xe điện.

Thật tuyệt khi gặp anh, Jack.

[ ''La Donna E Mobile'' ]

[ Hát theo đĩa CD ]
Semper un amabile

Leggiadro viso

ln pianto o in riso

E menzognero

La donna e mobil

Qual piuma al vento

Muta d'accento

E di pensier

E di pensier

[ Luciano Pavarotti Vocalizing ]

No

[ Vocalizing Along ]

[ Humming ]

Bomp, bomp, bomp
bomp, bomp-bomp

Bomp, bomp, bomp
bomp, bomp-bomp

Bomp, bomp, bomp
bahrump, bomp-bomp

[ Chuông thang máy ]

- Chào bà Peterson.
- Xin chào, Jack.

- Anh không cần phải ngưng hát khi có mặt tôi.
- Ồ, đó là vì tôi ngượng,bà Betty.

À, khi nào thì bà bỏ cái xác già nua của ông Peterson và bỏ trốn với tôi?

Anh nên biết rằng anh không bao giờ làm cho tôi thỏa mãn như cái cách mà ông ta đã làm đâu.

À.
[ Chuông thang máy ]

Merry Christmas, ông Campbell.

Năm nay ông kiếm được bao nhiêu rồi, Tony?

Kiếm được khoảng 4000$,
và uống một chai rượu Xcốtlen 25 năm từ 9D.

Tôi đã đầu tư tất cả vào thương phiếu như anh nói.

Tốt, nhưng chỉ cho đến khi các đồng Mác phục hồi.

- Cảm ơn ông, ông Campbell.
- Được mà.

- Buổi sáng, Joe.
- Merry Christmas, thưa Ngài.

- Campbell muốn mọi thứ sẵn sàng.
- Cảm ơn cô, Adelle.

Cô làm tốt hơn tôi nghĩ.

Nếu cổ phần MedTech rơi bất kỳ thấp hơn 43$,

Chúng tôi sẽ lâm vào tình trạng khó khăn với giá cổ phiếu.

Vì vậy,

Vì Chúa, xin vui lòng xem những gì các anh nói với khách hàng của mình.

Chúng ta vẫn còn có gần như nguyên một ngày làm việc trước khi kim đồng hồ chỉ 0 giờ, và tôi không muốn bất kỳ rắc rối nào xảy ra.

[ Thở dài ]
Một cent cho suy nghĩ của anh, Alan.

Hửm ? Ồ, Chúa ơi, tôi xin lỗi.

Jack, tôi đang nghĩ đến, như anh biết, Dee và thằng bé.

Tôi đã hứa tôi sẽ về nhà ăn bữa tối. Một đêm Giáng sinh vui vẻ, Jack.

- Ồ, là đêm nay à?
- [ Cười lịch sự ]

Anh nghĩ là tôi thích đón đêm Giáng sinh ở đây sao, Alan?

Không phải. À, cũng có lẽ.

[ Vui cười ]
- Được rồi.

Được rồi, có lẽ tôi cần phải giúp các anh mở tầm nhìn trong kỳ nghỉ này một chút.

Nhưng trong hai ngày chúng ta sẽ thông báo...

Một trong những thưong vụ sáp nhập lớn nhất trong lịch sử công ty Hoa Kỳ.

Khi một vụ làm ăn như thế này xuất hiện, các anh cần nhận nó và các anh sẽ giải quyết cho đến khi mọi việc kết thúc.

Các anh đừng xin nghỉ phép vì ngày lễ.

Ngày 26 tháng mười hai .Sau ngày đó sẽ có rất nhiều tiền tràn ngập xung quanh đây,

Nó sẽ giống như mỗi ngày đều là Giáng sinh.

Ngày 26/12 , mọi người. Nếu mọi người muốn ăn mừng ngày hôm đó, các anh sẽ được ban phước lành của tôi.

- Anh nói đúng. Tôi xin lỗi.
- Tôi không muốn anh phải xin lỗi. Tôi muốn các anh vui mừng.

Tôi muốn món quà năm mới của tôi gửi cho các anh sẽ là món quà đầu tiên. Các anh biết lý do tại sao?

- [ Ngập ngừng ]
- Bởi vì quà tặng của tôi có đến mười số 0.

Anh nói đúng. Tôi đang tập trung. Tôi hiểu rồi.

Tốt lắm. Tất cả mọi người, chuyển sang trang 12 trong tập hồ sơ của các anh.

[ Tiếng nói văng vẳng ]

- Anh có sáu lá thư. Hai trong số đó là công việc khẩn cấp.
- Whoa. Tôi đang về nhà.

- Tôi thậm chí phải đi ngay bây giờ.
- Buổi tối an lành. Merry Christmas.
- Merry Christmas.

Đã 8:30. Tôi lấy làm thất vọng. Có vài phút cuối ngày để mua sắm mọi thứ, phải làm gì đây?

Cô cũng vậy à? Để ngày lễ của nợ này đi dùm tôi sẽ cho mọi thứ. Tôi phải làm vụ làm ăn này.

Như vậy, trong một cách thức, tôi có thêm nhiều lễ Giáng sinh hơn bất kỳ ai.
- Anh là mẫu đàn ông của tôi, Jack.

- Ồ, và Oxford đã gọi cho anh.
- Ooh, bộ vest của tôi đã sẵn sàng.

- Mm-hmm.
- Chăm sóc cho nhân viên cứu hộ?

- Không, cảm ơn.
- Cứ tự nhiên.

- Kate Reynolds.
- Trợ lý của cô ta nói rằng: Anh có thể gặp cô ấy ở nhà sau 8:00.

Kate Reynolds đã từng là bạn gái của tôi ở trường đại học.

Tôi gần như suýt lập gia đình với cô ấy.
[Cười khúc khích]
- Anh?

- Lập gia đình?
- Suýt lập gia đình.

Và gần như túng quẩn tại E.F. Hutton.
- Anh nói sao?

Cô ấy không muốn tôi đi London.

Chúng tôi đứng ở sân bay nói lời tạm biệt, và rồi cô ấy muốn tôi ở lại.

Vì vậy, anh bỏ rơi cô ta.

- Không đơn giản như vậy.
- Ồ, ngừng ở đây thôi. Tôi sắp rơi nước mắt.

Tôi đã rơi một ít trên đường đi, Adelle.

Và nhìn mặt anh kìa. Tôi sẽ gọi điện cho cô ấy.

Không.
- Anh suýt nữa lập gia đình với cô ấy mà.

Anh đã không,thậm chí hiếu kỳ lý do tại sao cô ấy gọi đến à?

Cô ấy có lẽ vẫn còn luyến tiếc với quá khứ.

Một đêm Giáng sinh cô đơn, và gọi cho ai đó để có bạn. Tại sao tôi phải gọi và lừa dối cô ấy?

Chuyện này đã qua rất, rất lâu rồi.

8:35 của đêm Giáng sinh.

Jack Campbell vẫn ngồi trên bàn làm việc của mình.

Lúc này chỉ có Hallmark mới làm cho anh ta quan tâm.

Peter, tôi không thấy ông ào ạt chạy về nhà để tỉa cây.

Đó là vì tôi là đồ vô tâm, là đồ con hoang chỉ quan tâm đến tiền.

Hay đấy, ông biết gì không? Đức Chúa Trời yêu thương ông vì chuyện đó.

Có một cuộc gọi từ Terry Haight.

Bob Thomas là tên tâm thần.

Điều đó sẽ xảy ra khi ông sắp sử dụng 130 tỷ $ cho thuốc kháng sinh aspirin.

Ai đó nên gửi y tá cho người này.

Tại sao ông bắt đầu ở tôi, Peter?

Tôi cần anh, tên đáng gờm. Ông ta đang ở đâu?

- Aspen.
- Liên hệ Aunt Irma và nói với cô ta là tôi không đến được.

Anh là lòng tin của chủ nghĩa tư bản đó, Jack.

Này, Peter, cho tôi hỏi ông một câu.

Bạn gái cũ gọi cho ông trong một đêm Giáng sinh cô đơn.

- Ông sẽ làm gì?
- Anh gặp rắc rối sao?

- Có lẽ.
- Để nó yên trong quá khứ.

Người tình cũ cũng giống như hoàn thuế cũ--

cất trong tủ đựng hồ sơ ba năm, và sau đó anh cắt nhỏ nó ra.

Tôi sẽ rời khỏi văn phòng của tôi vào buổi chiều ngày mai.

Hãy gọi cho nhóm. Lên kế hoạch phần chiến lược tình trạng khẩn cấp vào giữa trưa.

Đó sẽ là buổi chiêu đãi nho nhỏ cho ngày lễ.

- Buổi tối, Frank.
- Chào, ông Campbell.

Sao ông không gọi xuống? Tôi sẽ kêu Joe đến chở ông.

Tôi nghĩ tôi sẽ đi dạo đêm nay. Sẽ là một đêm đẹp để đi dạo.

- Tôi sẽ gửi xe về nhà cho ông.
- Như vậy thì tốt quá.

- Và chúc ông đêm Giáng sinh vui vẻ.
- Anh cũng vậy.

- Có rượu trứng chứ?
- Dĩ nhiên, cả một cửa hàng. Năm đô la.

Okay.

Này, anh bạn. Anh bạn có đổi số trúng, phải không? Anh có đổi xổ số,đúng không?

- Đúng vậy.
- Tuyệt. Bởi vì tôi trúng số, cậu bé. Tôi trúng số.

Vé đây, tốt như vàng. Tôi biết chơi xổ số làm anh em xuống, nhưng không phải Cash Money.

Đối với tôi thì không sao, con trai, bởi vì tôi giống như--

Đánh vô mặt xổ số! Anh biết nó có nghĩa là gì không? Là mọi thứ đều tốt.

Thư giãn, con trai. Thư giãn. Tôi trúng bốn số. Kiểm tra đi. Cầm đi.

6, 14, 16, 49. Đó là trúng số đó, con trai.

238 $, B .Phomat cứng đang đến.

- Đưa tiền đi.
- Tôi xin lỗi. Vé của anh bị sửa. Anh vẽ tthêm vào.

- Mày nói gì thế, B. ?
- Anh vẽ thêm vào bằng cây bút chì. Tôi biết rõ việc này.

- Mày, thằng khốn, kiểm tra vé đi, con trai.
- Không, mày cút ra ngoài.

Mày, thậm chí mày không nhìn vé. Mày đang nhìn tao đó, con trai. Kiểm tra đi.

Mày cút ra ngay bây giờ! Và đổi nó ở một nơi nào khác!

Mời khách hàng tiếp theo!

Mày bước ra hoặc tao gọi l-9-1-1.

Ồ, Chúa ơi!

Kiểm tra đi, thằng nhóc ngu ngốc.

Nhìn vô nó. Khốn nạn, bây giờ tao sẽ khiến cho mày gọi Chúa.

Đó là lời nói của tao. Mày tốt nhất hãy kiểm tra đi, thằng khôn!
- Hãy để tôi xem cho.

Bộ tao đang nói chuyện với mày hả?

Cóe lẽ tôi sẽ mua nó dùm anh. Anh biết đó, tôi muốn kiếm chút lời.

Một thằng da trắng ngu ngốc trong bộ vest 2000$ bị giết trong khi cố tỏ ra anh hùng. Tin tức lúc 11:00.

Đó là những gì mày muốn thấy?
Mày muốn thấy tổng số tiền mặt ở đây?
Mày muốn tao xác lập điều đó hả, con trai?

Mày muốn chết hả?

Mày muốn chết hả?

Mày muốn chết hả?

Không.

Anh xem, tôi đang nói về việc mua bán.

Được chứ? Tôi mua vé của anh với giá 200$.

Tôi đem nó đổi ở nơi khác, nơi mà gã phía sau quầy không có gì là muốn chết.

Tôi chỉ cần đi đổi và nhanh chóng kiếm được 38$.

Giống như tôi nói,đây chỉ là --

Một cuộc mua bán kiếm lời.

Được rồi. Được rồi.

Quyết định vậy đi.

Mày đã hỉ mũi vào nó, B.
Mày hỉ vào nó.

Vé này là thật. Khốn nạn, mày đã bỏ qua cơ hội của mày.

Đi nào, Jack. Ra khỏi đây thôi.

Sao anh biêt tôi tên Jack?

Tôi hay gọi mấy gã như anh là Jack.

Đây. Mua bán thuận lợi.

Này. Này, ưm --

Sao anh lại mang súng đi khắp nơi?

Nó sẽ làm cho anh phải hối tiếc.

Anh đang nói sự hối tiếc của anh đó Jack.

Ý tôi là, phải có một kế hoach cho mình, um, và cả có cơ hội nữa.

Đợi một chút. Anh đang cố cứu rỗi tôi à?

Thật là chuối.

Người đàn ông này nghĩ rằng tôi cần được giúp đỡ kìa!

Phải, tôi nghĩ rằng mọi người ai cũng cần được giúp đỡ.

Vậy sao? Tốt lắm, vậy anh cần gì, Jack?

- Tôi?
- Anh vừa nói rằng mọi người đều cần được giúp đỡ mà.

Tôi đã có mọi thứ tôi cần.

Wow. Điều đó thật tuyệt cho anh.

Tôi không nói rằng anh muốn có nó mà không gặp khó khăn, thậm chí cưc kỳ khó khăn.

Và có thể là cần thêm một số thuốc.

Anh biết đó, tôi thật sự ấn tượng về chuyện này.

Anh chỉ cần nhớ rằng anh đã làm được điều này, Jack, được chứ?

Anh tìm thấy chính anh.

Merry Christmas.
[ Tiếng cười ]

Mmm, thêm mười phút, Jack.

Hôm nay là Giáng sinh mà.

Jingle bells
Santa smells
Rudolph laid an egg

- La, la, la, la, la, la
la, la, la, la, la, la
- Đừng bận tâm đến.

[ Tiếng phụ nữ ]
- Ai đấy?
- Mặt trời mọc rồi.

Mẹ không nghĩ là đã đến lúc chúng ta cần phải mở quà sao?

- Mẹ nghĩ con nên cho mẹ ngủ thêm năm phút.
- Dậy đi ba. Dậy đi.

- Chúng ta sẽ mở quà?
- Đúng vậy! Hôm nay là Giáng sinh!

- Hôm nay là Giáng sinh!
- Nhìn kìa, con gái của anh dang nhảy trên giường.

Còn con chó này nữa? Nó cần phải ra khỏi giường.

- Ông già Nô-en đến chưa?
- Mẹ không biết. Chúng ta sẽ đi xem.

- Đi xem ngay bây giờ đi.
- Con có thích quà Giáng sinh không?

Mẹ cần phải thức dậy thôi.

Jack. Cà phê thật đậm.

Ồ, Jack. Merry Christmas, con yêu.

Lorraine.
Ed.

Này, Jack, thằng chim chó già nua. Chúc mừng Giáng sinh.

Nói chuyện với ba đi. Ngày đầu năm đến từ Ponderosa đó.

- Mẹ không nghĩ rằng đó là yêu cầu quá khó.
- Tôi là ai đây.

, Báo cho cô ấy đi, Jack, vì Chúa. Anh là người duy nhất xung quanh đây đón tiếp tôi.

- Mẹ cần một ít rượu trứng.
- Đích thân anh pha nhé, ngọt dịu. Giống như 8:00 sáng mỗi ngày.

- Xin lỗi.
- Con đi đâu đấy, Jack?

- Josh, Annie, dậy đi!
- Xe của tôi đang ở đâu? Chiếc Ferrari của tôi đâu rồi?

- Chuyện gì ?
- Chiếc Ferrari của tôi đâu rồi?

- Anh đang nói cái quái gì vậy-- anh đang nói sao?
- Con có Ferrari?

Cho tôi mượn xe của ông và sau đó tôi hứa,tôi sẽ trả nó về.

Chiếc Caddy của tôi? Lái chiếc cà tàng của anh đi.

Ồ, Cho nó mượn chiếc Cadillac của ông đi, vì Chúa.

Chiếc Minivan "cực xịn" của anh ngoài cửa đó. Đây nè.

Chuyện quỷ quái gì xảy ra với nó vậy?

- Tony, cảm ơn Chúa!
- Xin lỗi, anh bạn. Đây là lối chỉ dành cho cư dân và du khách ở đây.

Cái gì? Ông đang nói cái gì?

Jack Campbell, ở tầng "C." đây. Có chuyện gì với ông à?
- Uh-huh.

Bà Peterson, tôi nghĩ có vấn đề gì đó đã xảy ra với ông Tony của chúng ta.

Anh ta là ai?

Ồ, thôi nào. Chuyện gì đang xảy ra với ông và bà vào buổi sáng này vậy?

Giống như một, uh- một trò đùa lễ Giáng sinh?

"Anh ta là ai?''
Được rồi, chúng ta đang là hàng xóm với nhau, Betty.

Và chúng ta hay nói với nhau bằng những lời rác rưởi.

Và mỗi buổi sáng, chúng ta nói về tình dục một cách vui vẻ dí dỏm.

Được chứ?
Tôi nên gọi cho cảnh sát? Tôi sẽ gọi cho cảnh sát.

Không, tôi mới cần gọi cảnh sát đây! Ông đang xua đuổi tôi.

- Không, không, không, không.
- Cảm ơn vì đã không gọi cảnh sát.

Bây giờ, tôi sẽ đi lên nhà của tôi, tôi cần ngủ một giấc. Sau đó, mọi chuyện sẽ ổn.

Anh sẽ ngủ. Sự gia ơn của tầng lớp quý tộc chưa bao giờ chết. Dù thế nào cũng vậy.

Hãy, um- Hãy để tôi giúp anh. Chắc hẳn anh có một nơi trú ẩn nơi nào trong thành phố này.

Một nơi trú ẩn?

Này, này, đầu của bà có bị điên không vậy?

Tôi là người giàu nhất khu này! Căn hộ của tôi lớn gấp đôi cái mà bà đang có!

- Tôi đi lên đây.
- Bước ra ngoài,anh bạn.

Ồ, không vui đâu. Không vui chút nào đâu!

Các người muốn đùa chứ gì? Cứ đùa đi.

Tôi cần đi đến văn phòng của tôi. Tôi cần khiếu nại với người quản lý.

Tôi sẽ làm cho ông thông suốt, Tony. Và, bà Peterson, bà đang có mặt trên tờ thông báo chung đó!

Vì vậy, tốt hơn là các người cần phải ngừng lại bất cứ trò gì mà các người đang làm!

[ Động cơ không nổ ]

Ôi, không.
Ôi. Ôi, không.

Ồ, thôi nào!
[ Xe nổ máy ]

Frank, anh sẽ không tin nổi những gì xảy ra với tôi đâu. À, Adelle đã đến chưa?

- Mời anh dừng lại.
- Mintz đang ở đâu?

Hôm nay đóng cửa, anh bạn. Anh có thể trở lại vào ngày mai.

Frank, tại sao tôi cần phải nhắc nhở các anh rằng tôi là Jack Campbell, Chủ tịch tập đoàn?

Tôi không cần biết anh là ai. Hôm nay là Giáng sinh, và như tôi đã nói với anh, hôm nay đóng cửa.

Tôi không nghĩ rằng anh nghe tôi một cách chính xác.

Tôi là Jack Campbell.

Jack Campbell!

Là Chủ tịch tập đoàn này!

Chúc một ngày tốt đẹp, ông bạn.

[ Tiếng thắng xe ]

[ Đĩa CD:''La Donna E Mobile'' ]

- Đó là xe của tôi!
- Chào, Jack.

- Anh ăn cắp xe của tôi.
- Tôi biết toàn bộ điều này thực sự là kỳ lạ đối vớí anh ...

và cảm giác anh đang khá sốc, nhưng chỉ cần lên xe.

Tôi sẽ giải thích tất cả mọi thứ cho anh, được chứ?

Thôi nào.

Lên đi.

Anh cần khóa dây an toàn, Jack. Đi thôi.

[ Hết nhạc ]

- Điều gì đang xảy ra với tôi?
- Thở vào túi đi, Jack.

Kiểu này làm cho rất nhiều gã khá lên. Tôi thấy chuyện này nhiều rồi.

Vì vậy, nếu anh cảm thấy có nhu cầu, thì hãy cuộn cửa kiếng xuống và nôn ra ngoài.

[ Rên rỉ ]
Đừng cố làm mọi việc rối tung lên Jack.

Sau tất cả mọi chuyện, anh tìm thấy chính anh.

Tìm thấy cái gì của tôi? Tôi đã không làm bất cứ điều gì!

''Tôi đã có mọi thứ tôi cần.''. Nghe quen không?

Ý anh là bởi vì anh nghĩ tôi là người tự mãn, nên bây giờ tôi phải đi trên con đường chông gai này suốt đời?

Thở vào túi đi, Jack.

[ Thét lên ]

Ôi, Chúa ơi! A!

Cách anh can thiệp trong cửa hàng đêm qua, anh đã làm một điều tốt đó, Jack.

Ý tôi là, nó đã gây được ấn tượng sâu sắc trên tất cả các con đường trên bảng ...

- Ôi, Chúa ơi!
- ...để tiến lên phía trên theo hình bậc thang của tổ chức.

Xin hãy giải thích cho tôi biết những gì đã xảy ra với tôi thật đơn giản bằng tiếng Anh ...

mà không có những câu thần chú mumbo-jumbo.

Đây là một chút thoáng qua, Jack.
- Thoáng qua?

Tôi-- Thoáng qua cái gì?

Anh cần tìm ra chính mình và anh có dư thời gian để làm chuyện đó.

- Cần bao nhiêu thời gian?
- Đủ thời gian để làm,

mà trong trường hợp của anh có lẽ cần hơi nhiều.

Được rồi, nhìn nè, nghe nè. Tôi-Tôi-Tôi chỉ muốn quay trở lại cuộc sống của tôi, hiểu không?

Bây giờ cần phải làm cái gì? Anh muốn tôi thua lỗ?

Hãy nói chuyện thua lỗ. Bao nhiêu tiền?

- Nó không hoạt động như vậy đâu, và tôi không thể cho anh biết lý do tại sao.
- Tại sao không?

Bởi vì anh phải tự hình dung một số thứ cho anh.

- Anh có nghe tôi không?
- Hình dung, hình dung nó ra. Nó là những gì?

- Chuyện đó dành cho anh, anh bạn.
- Bây giờ tôi không có thời gian cho mấy chuyện này.

- Tôi đang ở giữa một vụ làm ăn.
- À, bây giờ anh đang làm một vụ làm ăn mới đây, cậu bé.

- Cái gì đây?
- Mở ra xem.

Là cái gì vậy, giống như là tín hiệu ?

[Tiếng chuông]
Anh sẽ đên mỗi khi tôi rung nó ?

Bây giờ anh cần phải ra khỏi xe, Jack.

- Nhưng bây giờ tôi phải làm gi?
- Tôi xin lỗi. Tôi không thể mất thêm thời gian với anh.

- Tôi có vài vụ kinh doanh khác cần phải lo.
- Không, a-a-anh đã gây ra chuyện này cho tôi.

Anh không thể bỏ rơi tôi như thế này được.

Được rồi. Xem này, anh có muốn hít thở một chút không ? Hãy ra bên ngoài, hít thở không khí.

Chúng ta sẽ tản bộ và tôi sẽ giải thích tất cả mọi thứ cho anh, được chứ?

- Cảm ơn, anh bạn.
- Được mà.

Làm phiền anh. Anh có biết đường Merrison ở đâu không?

[ Tiếng cười ]
Jeannie.

- Tôi thấy Jack rồi.
- Ồ, tìm được anh rôi, anh bạn xa lạ.

Anh đã ở đâu?

[ Thở dài ]

Anh trông thật kinh khủng. Hãy tin đi, tôi đang mong anh.

Kate đã gọi và hỏi nếu tôi biết anh đâu, vì vậy --

Ồ, tôi đặt Barcalounger ở trung tâm căn phòng. Nó đập vào mắt mọi người.

Anh thấy sao?

Một căn phòng tuyệt đẹp. Căn phòng đẹp.

Anh và tôi, anh bạn thân mến, chúng ta biết làm thế nào để hưởng thụ cuộc sống chứ, hử?

Đến đây nào.

Đến đây nào, Jack.
Đến đây --

Whoo!
[ Tiếng cười ]

Đến đây, bạn thân. Ngồi xuống đi.

Không sao chứ?

Ý tôi là, anh trốn mất vào buổi sáng Giáng sinh và anh không nói cho bất cứ ai biết anh đi đâu.

- Chúng ta là bạn bè hả?
- Nói cho tôi biết.

Tôi có một ngày tồi tệ.

Anh biết không, tôi đã đọc ở đâu đó rằng tỷ lệ tự vẫn cao gấp đôi vào thời gian nghỉ lễ.

Tôi đang nói cái gì vậy? Anh không muốn nghe chuyện này. Thôi bỏ đi.

Có phải- là có rắc rối trong công việc?

Tôi- Tôi không nghĩ vậy.

Được rồi, vậy không phải là Kate chứ?

Anh xem, hử? Chúng ta giống như đang ở trong đầu của nhau vậy .

Kate là vợ tôi.
[ Cười ]

Cứ tiếp tục nói nó thêm vài lần đi, Jack, như một câu thần chú cầu thần. Tiếp tục nói nó đi.

Bề ngoài, như anh biết, anh ăn khớp chính xác với thông tin---

trong 30 giây về anh, nhà, trẻ em, trách nhiệm tài chính.

Anh bắt đầu suy nghĩ đây có phải là cuộc sống mà anh mơ ước không.

Còn đâu là lãng mạn, anh biết đó?

Còn đâu là "joie de vivre"?

Bất chợt đôi khi bắt gặp quảng cáo đồ lót phụ nữ trong chương trình "Newark Star-Ledger"...

đại diện cho một cuộc sống mà anh không thể có.

Tôi có hai đứa con, đúng không?

Thôi nào. Thôi nào.

Được rồi, đôi khi anh cảm thấy như anh đang gánh cả thế giới. Tôi biết mà.

Nhưng nhìn những gì anh nhận được. Nhìn đi: bốn phòng ngủ,

hai rưỡi phòng tắm, một phần tầng hầm đã hoàn thành.

Và những đứa con ngoan. Nhìn đi. Anh biết những gì?

Anh có thể không muốn nghe chuyện này bây giờ.

Nhưng còn nhớ mùa hè vừa rồi không? Tôi gần như đã có những điều đó với Arnie. Con trai đầu lòng tốn tiền cho bác sĩ ngôn ngữ.


Anh nhớ lúc đó anh nói gì với tôi không?

Anh nói rằng: ''Đừng phá hủy những gì tốt đẹp trong cuộc sống của anh ...


...chỉ vì anh thiếu tự tin về anh.''

Được chứ?

Giữ lấy nó, anh bạn.

Chờ tôi một chút.

Ưm, đừng lưu ý chuyện đó nữa bởi vì-- bởi vì anh ấy đã về nhà.

Cám ơn. Cám ơn.

Anh có ... có chuyện gì mà anh bỏ chúng tôi nguyên ngày hôm nay?

Anh ra khỏi đây lúc 7:30 sáng.

Anh không thèm nói cho tôi biết anh đang đi đâu, hay thậm chí những chỗ anh đến.

Và sau đó anh về nhà trễ cả một tiếng đồng hồ ?

Tôi gọi cho tất cả bạn bè của chúng ta. Tôi còn báo cảnh sát liên bang tìm anh.

Tôi còn gọi điện đến bệnh viện tìm anh, ơn Chúa.

Anh là loại đàn ông gì mà bỏ cả gia đình vào buổi sáng Giáng sinh mà không thèm nói một lời nào ?

Anh là loại đàn ông gì, Jack?
- Anh không biết.

Em có thể - có thể vui lòng ngừng la hét được không?

- Anh đã đi đâu?
- Anh vô thành phố.

Thành phố?
Thành phố New York?

- Ừ.
- Tại sao?

- Bởi vì anh sống ở đó.
- Đừng như vậy, Jack. Đừng.

Nhìn anh này, em không hiểu.

Anh - Anh - Anh thức dậy sáng nay.

Và thấy rất lạ , bởi vì ...

Đây không phải là nhà của anh.

[ Tiếng rên ]
Và mấy đứa bé đó không phải là con của anh. Anh không phải là cha của tụi nó.

Anh không phải là cha . Em cũng không phải vợ của anh.

Anh biết rồi đó, Jack. Lúc này không phải là lúc nói đùa...

vì em đang thực sự nổi điên.

Ý em là, thật sự điên cuồng. Là vậy đó.

Em thậm chí không -
[ Tiếng chuông ]

Cái quái gì --

Cái gì vậy ?

Con thích nó. Cám ơn ba .

Nó là của tôi. này, Trả lại đây.

Nó lấy cái chuông của anh.

Anh đã quên tất cả mọi thứ--

Bánh kếp và quà.

Anh đã chú tâm hết sáu giờ để ráp chiếc xe đạp cho Annie,

Và sau đó anh đã thậm chí không thèm đến nhìn mặt con bé khi con bé mở nó.

Anh đã quên mất lễ Giáng sinh rồi, Jack.

Anh xin lỗi.

[ Sổ mũi ]
Anh biết đó, chúng ta thậm chí không có đủ thời gian nói về chuyện này.

Và ít nhất là bây giờ anh không sao. Em không sao, chúng ta không sao.

Bây giờ chúng ta cần phải thay đồ và dự bữa tiệc nhà Thompson. Và anh đang không mặc nó.

Em không cần biết anh nghĩ chuyện vui vẻ gì.

Dự tiệc? Không, Anh không đi đâu.

Anh mong buổi tiệc cuối năm này lắm mà. Có chuyện gì với anh hôm nay vậy?

Tin anh đi, Kate. Anh thật sự không nghĩ rằng đi dự tiệc...

vào lúc này là điều hay với anh.

Được rồi, tốt thôi. Anh biết những gì? Được rồi, anh chỉ cần làm gì mà anh muốn làm.

- Em đang làm gì?
- Nói với mẹ là mẹ không cần đến đây để xem chừng tụi trẻ.

- Tại sao không cần?
- Bởi vì anh ở nhà.

Anh sẽ sẵn sàng trong mười phút.
[ Thở dài ]

[ Tiếng rên ]

Đây là

- Toàn là-- Toàn là đồ rẻ tiền.

>Oh, the weather outside
is frightful
[ Tiếng sủa ]

Lance, anh đây rồi.

[ Tiếng chuông cửa ]
Xin lỗi.

Let it snow, let it snow
Let it snow

lt doesn't show
signs of stopping

Kate. Jack. Cả hai người.

Vào đi nào. Này, tất cả mọi người, Kate và Jack đang ở đây.

[Tất cả]
Chào!
Jeannie.

Merry Christmas.
Merry Christmas.

Jack, Merry Christmas.

Whoops.
Đây.

Vậy... anh thấy áo váy của tôi thế nào?
- Ồ, đẹp lắm.

Tôi nghĩ tôi đã gặp anh tại buổi biểu diễn của mấy đứa trẻ.

Đẹp lắm. Đẹp lắm.

Anh là...

Này, Jack. Ngày lễ vui vẻ, anh bạn.
- Ừ.

Jack, đến đây nào.

Này, Jack.
Nâng ly nào, cậu bé.

Mấy anh có xem Van Horn đêm qua không?
-Ba mươi hai điểm đó.

- Thằng nhóc đó sẽ dánh bại Nets và đoạt chức vô địch cho xem.
- Đội Nets? Anh đang đùa à?

Họ sẽ thua.

Nhưng họ xứng đáng vô địch. Họ rất xứng đáng.

Vì vậy, trận ngày mai đáng xem, Jackie.

Đúng vậy. Tại sao?

Tôi đã bỏ ba trận.

Ngày mai tôi sẽ đi xem bằng mọi giá. Tôi đã nói với anh rồi mà, phải không?

- Bỏ qua ba trận.
- Đúng vậy.

- Anh thật sự nghĩ rằng anh ăn hết nhiêu đó à?
- Ê.

Hình như tôi ăn luôn cho ngày mai.

Năng lượng của món chiên tối nay có thể tải lên, đúng không?

Ý nghĩ hay đấy, Bill. Làm một ly nào.

Thịt heo chiên, khoai tây nghiền. Anh ta sẽ chết vào buổi sáng.

- Làm một điếu xì-gà, Jack?
- Ồ, không, cảm ơn anh. Tôi cai thuốc rồi.

- Thôi nào. Đây là loại Mỹ, không phải Cuba.
- Ồ, thật ư?

Thử đi.

- Tuyệt lắm.
- Tôi biết anh thích mà.

Mm. Mmm!

Tuyệt vời.

Anh sao rồi, Arnie?
Bình thường. Cảm ơn.

- Ăn một miếng chứ?
- Không, cảm ơn. Tôi không đói.

Thôi nào. Tôi sắp đem xuống rồi, anh phải ăn một miếng.

- Anh vẫn luôn như vậy.
- Không, tôi không đói.

Để tôi. Nó sẽ tan trong miệng anh.

Được rồi.

- Ngon chứ?
- Quá ngon.

Sau toàn bộ điều này, bà ấy đã làm tôi đổ cả mồ hôi tay.

Rất thú vị.
[ Jeannie ]
Tuyệt thật.

Vì vậy, tôi không được tỉnh táo và tôi nhận thấy rằng, bà ấy sai chính tả từ ''luật sư.''

Uh-oh.
Tôi mất nguyên một ngày dạo quanh ...

với người đẫm mồ hôi mà nói rằng: '' Luật sư phi lợi nhuận làm việc miễn phí. ''

Vậy, em là một luật sư?

Luật sư phi lợi nhuận?

Luật sư giúp mỡ miễn phí.

- Em không được nhận tiền công? Không ai cho dù một cent?
-Jack?

Anyhoo

''Chuỵện gì vậy-''

[ Chó sủa ]

[ Lẩm bẩm ]

Em đi gọi mẹ dậy đây. Anh dắt chó ra ngoài dạo đi.

À, anh không nghĩ như vậy.

- Nó là chó của anh đó, Jack.
- Không, nó không phải của anh.

Anh nói đúng đó. Nó là mẹ của đám chó con.

Có lẽ chúng ta nên đánh thức thằng Josh và kêu nó dắt chó dùm anh.
[ Tiếng cười ]

Nếu mày mất một thế kỷ để 'ị', thì chúng ta nên đi về nhà, nơi đó ấm áp hơn.

Nếu tao có thể nhớ làm thế nào để về nhà.

Mày nhớ, đúng không , cô bé?

[ Josh khóc ]

[ Tiếng khóc tiếp tục ]

Xin chào?
[ Nhạc Rock ]

Am l hard enough
Am l rough enough

Am l rich enough

Xin chào ?
l'm not too blind

To see

- Này!
- Chuyện gì?

Ồ. Em bé đang khóc.

Và ?

Đừng nhìn em như vậy, Jack. Thứ ba là ngày của anh và anh biết điều đó.

Và nghe nè, hãy cố chăm sóc Josh hết ngày hôm nay, được chứ?

You're a pretty, pretty
pretty, pretty

Những

Such a pretty girl

[ Nói bập bẹ ]

Được rồi.

Ổn thôi.

[ Tiếng rên ]

Đức Mẹ đồng trinh!

Ohh!

[ Josh xì hơi ]

[ Tiếng bập bẹ ]

Chú không phải là ba thực sự của cháu, đúng không?

Không, chú không phải.

Chú làm việc ở phố Wall, cháu biết đó, trong một cao ốc lớn.

Chú sống trong một căn hộ có người gác cổng.

Và chú có thể mua hầu như bất cứ thứ gì chú muốn.

Đây không phải là cuộc sống của chú. Nó chỉ là một chút thoáng qua.

Vậy ba thực của cháu đang ở đâu?

Chú không biết. Nhưng đừng lo lắng.

Ông ta yêu cháu, và chú chắc rằng ông ấy sẽ sớm quay về với cháu thôi.

Cháu làm gì vậy?

Họ làm tốt quá.

Ai làm?

Những người hành tinh trong tàu vũ trụ.

Chú trông giống hệt ba cháu.

Ồ, cám ơn.

Giống đến từng chi tiết, đúng không?

Ồ, không, cháu không có khóc, phải không?

Chú không nghĩ rằng chú thực sự có thể đối phó với với tình huống này bây giờ.

Chú có thích trẻ em không?

Tùy trường hợp.

Chú có biết pha sữa sô-cô-la?

Chú-Chú-Chú nghĩ rằng chú có thể hình dung ra nó.

Chú sẽ hứa là không bắt cóc cháu và em trai cháu ...

và cấy thực vật vào trong đầu của tụi cháu?

Chắc rồi.

Chào mừng chú đến Trái đất.

[ Tiếng hát trong băng ]
We're going to the zoo
zoo, zoo

Look at all the crocodiles
swimming in the--
[ Tắt máy ]

Đây là nơi trẻ sơ sinh đến khi cha mẹ của chúng đi làm.

Để xem.

Chỉ cần ấn mạnh cái nút màu đỏ.

Được rồi.

Tôi có cần giấy chứng nhận hay cái gì đó không?

Cháu sẽ cắm trại đến 4:00 và đến lớp học balê cho đến khi 5:30.

- 5:30. Được rồi.
- Và chú đừng đến trễ nhé ...

- Bởi vì trẻ em không thích đứng đợi đâu.
- Được rồi. Lời khuyên tốt lắm.

- Bye.
- Bye.

- Này, Annie. Bây giờ chú đi làm ở đâu ?
- Big Ed's.

Cửa hàng vỏ xe Big Ed's ? Tại sao?

- Bởi vì chú làm việc ở đó.
- Tức là chú bán vỏ xe.

Chú làm gì ở đó.
Chú là người bán vỏ xe.

Lạy Chúa!

- Buổi sáng, Jack.
- Chào.

- Buổi sáng, Jack.
- Chào.

Chào, Jack.

['' Xe ủi tuyết '']

Jack, con trai.

Này, đoán xem ai là người đánh bài brít với tôi vào buổi tối cách đây hai hôm.

Kinh khủng lắm, anh sẽ không bao giờ đoán ra đâu.

Sydney Potter. Đó là Sydney Potter, giám đốc điều hành Công ty vận tải BuyRite Transport.

Xếp thứ ba trong nghành Vận tải của tiểu bang đó.

''Chuyện gì vậy,'' ông ta đang tìm nhà cung cấp phụ tùng mới.

Chúng ta có thể kiếm được một mớ lớn đó, còn ai ngoài chúng ta hả, Jack?

Con sẽ bàn chuyện đó với ba sau, Ed.

Được rồi.
[ Chặc lưỡi ]

Được rồi.

Xin lỗi. Ừ, tôi- tôi có văn phòng riêng nào trong đây không?

Chắc rồi, Jack.

Nó ở đâu?

Ồ, ừ, nó --

nằm ở phía sau-- Nó ở phía sau.

- Cám ơn .
- Được rồi.

[ Tiếng rên ]

Ôi, không.

Mỗi ngày tao phải cần đến mày.

[ Thở dài ]

[ Tiếng lóc cóc ]

Anh đang cười cái gì?

- Tám mươi tám?

Tôi đến London năm 1988.

Anh chưa bao giờ đến London.

[ Tiếng phụ nữ trên P.A. lớn tiếng ]
Jack, Anh cần phải có mặt ở khu vực mâm xe. Khách hàng đang đợi.

Tôi từng là nhà môi giới trẻ số một của E.F. Hutton năm 1988.

- Anh có biết không?
- Ừ, không. Không, ý tôi không phải vậy.

Điều đó tuyệt lắm.

Đó là cái anh cần để có thể thăng tiến, anh biết không?

- Uh-huh. Yeah.
- Ý tôi là, doanh số bán hàng vẫn luôn đạt mỗi khi anh cung cấp cho M & A. luôn luôn là như vậy.

Uh-huh.

Đây, khu này, chúng ta đến rồi. Đây là khu mâm xe. Khu mâm xe.

Ồ. Vậy à.

Này, Jack, ưm, anh chắc là anh ổn chứ?

Bình thường. Tôi chỉ có một chút lẫn lộn lúc này về việc tại sao tôi làm việc ở đây.

Ừ -
[ Tiếng cười ]

Tôi chỉ mới bắt đầu làm ở đây vào Thứ ba, vì vậy --

[ Tiếng phụ nữ trên TV ]
Tác động đã làm giá cổ phiéu tăng nhẹ 76$.

Chuyển biến của thị trường hôm nay là do tin mới nhất của vụ sáp nhập lịch sử ...

đã tác động đến phố Wall ...

khi hai công ty dược Global Health Systems và MedTech Pharmaceutical công bố ý định ...

sáp nhập với số vốn 122 tỷ $

sự sáp nhập lớn nhất trong ngành công nghiệp chăm sóc sức khỏe.

Khi được hỏi về việc có thể có chống cạnh tranh độc quyền,

Chủ tịch Global, ông Bob Thomas ám chỉ với phóng viên...

là P.K. Lassiter & Company Chủ tịch Alan Mintz, tác giả chính sẽ ở đằng sau để giải quyết mọi việc.

- Công trình đó là của tôi!
- Lronically, Mintz đầu tiên gặp
Thomas tại một lớp học Lamaze.

Trong khóa học họ đã thai nghén ý tưởng, Mintz và Thomas ...
- Cái gì?

đã đối thoại với nhau, và hai tháng sau, thương vụ sáp nhập với MedTech được sinh ra.

Ông ta không phải là tác giả! Tôi mới là tác giả!

Văn phòng Sở Lao động công bố ngày hôm nay rằng 275.000 công ăn việc làm mới đã được tạo ra.

Các con đang ngủ.
[ Cười ]

Mấy đứa nhỏ. Anh yêu.

Anh yêu, ý em là bọn trẻ ngủ rồi.

Thật tuyệt . Mấy con khỉ con đó thật khó chịu.

Này, anh đang xem.

Không phải đêm nay.
[ Tiếng nhạc ]

[ Cười ]

Vui lòng để anh yên.
[ Tiếng cười ]

Đợi chút.
[ Cười ]

- Em muốn anh.
- Đó là ý chung , đúng vậy.

Ồ, tuyệt lắm, có lẽ trước tiên chúng ta nên uống một chai rượu vang .

[ Cười ]
có bỏ thêm đá.

Đúng rồi, như vậy sẽ vui hơn. Xem nè, 10:30 rồi.

Bởi vì 11:00 là anh sẽ ngáy giống như con quái vật,

nhưng điều đó rất dễ chịu.

Em sẽ nhớ điều đó suốt đòi.

Dù em nói thế nào... em yêu.

[ Cười ]
Được mà.

Strange what desire
will make foolish people do

I never dreamed
that I'd need somebody

Like you

Ồ, Chúa ơi, em đẹp quá.

Cảm ơn, Jack.

Không, anh nói nghiêm túc.

Em thực sự lông lẫy.

Toàn là nói ngọt, nhưng em thích nghe anh nói như thế.

Em đã luôn là một cô gái xinh xắn trong trường đại học. Không có gì để nghi ngờ về điều đó.

Nhưng lúc này --

[ Thở ]
Em đã trở thành một người phụ nữ xinh đẹp.

Sao anh lại như vậy ?

Là sao ?

Anh nhìn em giống như anh chưa gặp em đã 13 năm rồi vậy.

Được rồi, đợi chút. Không được nhúc nhích. Không được nhìn.

Ở yên đó.
[ Cười ]

Em có cái này.

The world was on fire

No one could save me
but you

[ Thì thầm ]
Ngủ ngon, anh yêu.

Strange what desire

Will make foolish people do

[ Tắt nhạc ]

Được rồi, chúng ta về thôi.

Mary Janes, mẹ. Mẹ đã hứa mà.

Đúng vậy. Mẹ đã hứa. Được rồi. Vậy đi.

Các con sẽ đợi tại gian hàng giày trẻ em .

và mẹ sẽ đến quầy bán pin để thay pin đồng hồ,

sau đó mẹ còn phải đi đến cửa hàng bán khăn trải.

Tại sao chúng ta không cùng đi ?

Thay vì đứng một chỗ trong trung tâm mua sắm tồi tàn này.

Như vậy sẽ không thú vị hơn ?

Anh biết chuyện gì? Tại sao em không giữ con,

và anh cần ở lại đây và rời khỏi giá treo trong gian hàng nam phục.

Được chưa, quý ngài.

Nó được thiết kế giành cho anh .

Tại sao anh không thử nó ?

- Tôi muốn chỉnh nó nhích ra đằng sau một inch.
- Okay.

Tay áo cần kéo dài ra.

Anh nhìn rất tuyệt khi mặc nó.

Ý em là, thật-- Wow!

Nóng bỏng, rất tuyệt.

Thật kinh ngạc.

Mặc bộ vest này làm anh cảm thấy anh khác hẳn.

Anh sẽ mua nó.

Giá của nó là 2400$.

Anh bị lạc mất hồn à? Thôi nào, đi thôi.

- Cô ấy có những đôi giày.
- Những đôi giày giá 25$.

Thôi nào. Quên nó đi, được chứ?

Chúng ta sẽ đi đến khu ăn uống và ăn loại bánh ống khói mà anh thích.

Ba con là gã mất trí.

Không.

[ Thì thầm ]
Không.

Em có nghĩ đến cuộc sống của anh không?

- Anh nói sao?
- Tôi thức dậy vào mỗi sáng với bộ đò đầy nước dãi chó,

Tôi đưa bọn trẻ đến trường,

Phí tám giờ bán lẻ từng cái vỏ xe.

Bán lẻ đó, Kate.

Tôi đón bọn trẻ em về, dắt chó đi dạo,

và, nhân tiện, kèm theo phần thưởng ...

là đống phân to tướng của con chó.

Tôi chơi với bọn nhóc, nói những lời rác rưởi,

Nếu may mắn,tôi sẽ ngủ được sáu tiếng.

Sau đó, mọi chuyện lại lặp lại.

Như vậy, trong đó có những gì cho tôi không?

Mary Janes của tôi đang ở đâu?

Anh biết đó, thật đáng buồn khi nghe rằng cuộc sống của anh là những điều khiến anh thất vọng.

Tôi không thể tin nổi đó không phải là thất vọng " dành cho anh! "

Đức Chúa Jesus, Kate, tôi có thể đã từng có một ngàn lần trở thành người.

Tôi có thể là một trong những người giàu có- Forbes --

Cô làm điều này cho tôi bằng cách nào? Làm sao cô bắt tôi chấp nhận giấc mơ của tôi như thế này ?

Tôi thật sự muốn biết.

Anh là ai?

Được rồi,nghe này. Anh xin lỗi.

[ Tằng hắng ]
Anh xin lỗi anh đã từng là ông sếp như thế trước đây.

và tôi bây giờ như cái gai!

Nhưng có lẽ tôi không phải....

là gã nhìn giống tôi khi chúng ta lấy nhau.

Anh biết những gì nào? Có lẽ anh không phải.

Bởi vì the Jack Campbell mà tôi lấy không cần một bộ vest 2400 $...

Để cảm thấy cuộc sống của mình tốt hơn.

Nhưng tôi nói cho anh biết, nếu đó là điều anh muốn có , thì mua đi.

Jesus! Chúng ta sẽ rút tiền khỏi quỹ trường học của con.

Quên nó đi. Chúng ta sẽ đi ăn bánh ống khói.

Nó sẽ là điểm nổi bật trong tuần của anh .

Nghe này, anh thật sự hối hận về những chưyện xảy ra ở cửa hàng.

Anh không muốn gây với em.

Anh chỉ đôi khi thắc mắc là làm sao chúng ta kết thúc ở đây, em biết đó.

Ý anh là , lúc ở đại học , em còn nhớ nơi chúng ta găp nhau không?

Cuộc sống ném cho chúng ta một vài điều bất ngờ. Em sẽ mang lại cho anh điều đó .

Cuộc sống là như thế, đúng không?

Ừ đúng.Vậy là , nếu em đã nói vậy thì những gì em sắp nói sẽ là điều bất ngờ lớn nhất ?

Chỉ cần

Chỉ là tính hiếu kỳ. Anh muốn hỏi em.

- Với Annie chỉ cần một người.
- Thật bất ngờ, chúng ta có kết quả phong phú.

Đúng rồi, đó là điều cần thiết.

Ý anh là, điều đó - đã . Điều đó là khoảnh khắc rất bất ngờ.

- Vậy em sẽ làm gì?
- Em nghĩ là mọi chuyện vẫn bình thường, còn anh?

Tốt thôi. Anh rất yêu Annie.

Ừ, tốt rồi, Jack. Có lẽ chúng ta sẽ vì con bé .

Không, Anh yêu con bé. Anh yêu Annie.

Anh chỉ cần --

Chúng ta có nhiều thời gian vui vẻ , đúng không ?

Anh còn nhớ nơi trên phố Charles , nơi mà chúng tôi trước đây hay đi không?

Phố Charles?

Ở trong làng?

Khi chúng ta sống ở làng Greenwich.

Đúng rồi. Đúng, đúng. Thời gian tuyệt vời. Nơi đó tuyệt vời.

Tại sao chúng ta rời khỏi nhỉ?

Anh không thể nuôi nổi con ở đó.

Sau lần anh phải bồng em chạy dến bệnh viện .Không ai giúp hoặc là ...

Anh rất tốt. Ý em là, em vẫn còn sống sau cơn đau tim là một điều...

- Em bị đau tim?
- Này, Jack, dừng lại thôi.

Bởi vì em- em bị anh làm điên lên đây.

Nào ai biết những gì sẽ xảy ra nếu anh chưa dẫm chân vào cửa hàng ?

Đó là lý do tại sao anh làm việc cho Big Ed.

Đó là lý do tại sao anh làm việc cho Big Ed. Ừ.

Vậy là chúng ta có em bé ,Big Ed có cơn đau tim .

Mua căn nhà đó , và anh làm việc cho ông ta từ lúc đó .

Vĩnh biệt mày, phố Wall.

Cuộc sống của chúng ta là chỗ ở nhỏ xíu.

Nếu anh muốn nhìn nó theo cách đó .

Vậy em nhìn nó như thế nào?

Một câu chuyện thành công.

Anh nói gì, Jack? Biểu diễn cho chúng thấy phải như thế nào để làm được điều đó, cậu bé. Jack, chúng ta cần phải phản công.

- Khỉ thật!
- Jesus, Jack. Anh đang làm gì vậy?

Đẳng cấp chuyên nghiệp. Anh từng chơi ở đọi nào? Hiện giờ anh chơi cho ai?

Anh cũng biết đó? Tôi đã làm những gì tốt nhất tôi có thể .

Được rồi, Jack.

[ Tiếng Arnie ]
Tại sao tôi phải luôn luôn tranh đua?

Anh vẫn có thể dọn trống nó. Bẻ gãy chúng, Jack!

Làm đi.
Tấn công chúng.

Mày là Jack Campbell. Mày chơi thể thao rất hay.

Bạn

Mày bơi ở thác Kanai. Mày chạy đua với bò đực ở Pamplona.

Mày nhảy ra khỏi máy bay trên sa mạc Mojave , vì Chúa.

Mày có thể làm được điều này. Mày có thể làm được điều này.

Mày có thể làm được điều này. Mày có thể làm được điều này.

Đúng vậy! Chiến thắng!

Hà-ha? Ah-ha?
[ Tiếng cười ]

Huh? Thắng rồi!

Hơn năm đó!

Anh thắng. Đi thôi.

Chào, Jack.

Evelyn, đúng không?
[ Cười ]
Anh đùa hoài.

Tôi thấy anh chơi ở lane 20. Anh bị cúm hay mệt vây?

Cũng gần như vậy, ừ.

Có cần y tá không?

Cô là y tá?

Nếu anh muốn điều đó.

Này, chờ một chút.

Um, khoan đi đã.

Có phải chúng ta--

Có chuyện gì giữa chúng ta, Jack?

À--

là cái gì đó thỉnh thoảng xảy ra giữa chúng ta?

Vậy thành thật mà nói giữa chúng ta cuối cùng có chuyện gì?

Tôi muốn biết,điều đó sẽ giúp tôi.

Được rồi. Anh nói đúng.

Chúng ta đã khiêu vũ dịp cuối năm.

[ Thở dài ]
Còn nữa.

Bữa tiệc đó tôi đã mặc áo váy ,vì tôi biết anh sẽ đến ,

Cần phải nói là tôi không buộc dây vì chồng tôi thích như vậy.

Tôi tính được là có sáu bộ các vỏ xe chống tuyết chất trong ga-ra của tôi ,

và tôi không lái xe khi có tuyết.

Và con của chúng ta chỉ là ...

học cùng một lớp múa ballet vào mỗi năm.

Vì vậy , nếu anh đang hỏi liệu tôi thích có nhiều hơn không,

thì câu trả lời là có.

Kate sẽ không bao giờ biết.

Em cho anh số điện thoại nhé?

Steve và tụi trẻ sẽ rời khỏi thành phố cuối tuần này.

Tại sao anh không ghé?

Này, Jack. Anh đang phấn khởi đó.

- Tôi cảm thấy phấn chấn lắm.
- Tôi đoán là 71 điểm nằm ngoài sự mong đợi của anh.

Sai rồi. Tôi vừa gặp Evelyn Thompson.

Cô nàng lạnh lùng.

Cô ấy muốn hẹn hò với tôi.

- Cô ta nói như thế nào ?
- Khá rõ.

Anh tính sao?

Thì là vậy ... nếu anh viết chính xác địa chỉ cô ấy vô đây.

Anh có bút chứ? Xin mời.
Whoa, whoa, whoa. Đợi một chút.

Anh không nghĩ là như vậy sẽ lừa dối Kate à?

Được rồi, đây không phải là lừa dối, Arnie.

Nó rất phức tạp.

Có lẽ tôi không thể cố vấn tốt như anh đã từng giúp tôi, nhưng hãy nghe tôi nói điều này.

Tán tỉnh một chút là vô hại,

nhưng anh đang đùa với lửa đấy, anh bạn.

Trust và Fidelity Bank là chủ nợ cứng rắn .

Anh có một khoản tiền gửi ở một nơi nào khác, họ đóng tài khoản của anh ...

vĩnh viễn, hiểu chưa?

Arnie , tôi không muốn đầu anh bị nổ tung,

nhưng tôi nói cho anh biết, những nguyên tắc không áp dụng được với tôi.

T-Tôi không biết thậm chí--

Tôi không nói về những nghuyên tắc. Tôi nói về--

A-Anh là--

Không có gã nào ở bang Union mà không muốn lên giường...

với Kate, anh hiểu không?

Cô ấy thật hoang dại, và anh làm chuyện đó với cô ấy.

Chỉ cần suy nghĩ về điều đó, được chưa?

Chào, anh yêu. Chơi bô-ling vui không?

Dài và buồn chán , nói chung khá buồn.

Arnie có vẻ thích nó.

Có lẽ là vậy.

Ủa, bánh sô-cô-la đâu rồi?

- Ý anh là bánh sô-cô-la này?
- Đó là bánh của anh.

Anh để giành nó ,anh quá ngán món thịt gà nướng công nghiệp rồi.

Mmm. Mmm. Ngon quá.

Trả anh cái bánh.

Không đời nào.

- Thôi nào.
- Em xin lỗi.

Nó quá quan trọng đối với em.

Ta-da.

Anh muốn ăn bánh!

- Anh muốn ăn bánh?
- Anh muốn.

Cám ơn em.

- Ngon không?
- Mm-hmm.

Ôi, Chúa ơi!

Con ngủ chưa?

Mm-hmm.

[ Cười ]

Mm.
Mmm.

Mmm.

[ Thì thầm ]
- Nói em nghe đi, Jack.
- Nói gì?

Anh biết em muốn nghe gì mà.

Anh biết, baby. Anh biết tất cả những gì em muốn nghe.

Nói đi. Nói đi, nói đi.

Em là cô gái xấu xa, baby. Em quyến rũ anh.

Sao?

Không phải?

Được rồi, Jack.

- Sao?
- Buông chân em ra.

Em hấp dẫn anh.

[Tiếng Arnie trong Video]
Quý vị muốn nói gì , tất cả mọi người?

Đây là buổi tiệc nhỏ mừng sinh nhật Katie.
Happy birthday, Katie.

Tốt nhất là gặp đôi bạn trẻ vẫn bên nhau.
Xin chào, hai bé.

Happy birthday.
Rất kích thích.
Evelyn, của cô to quá.

Cám ơn.
Nhìn đi, tôi sẽ làm điều đó.

Jack? Người đàn ông.
Đây. Đây.

Anh có điều gì để nói với cô vợ xinh xắn nhân ngày sinh nhật cô ấy?

Anh có hạnh phúc khi cô ấy được sinh ra?
Này, này! Hôm nay là sinh nhật của em?

Thật buồn cười, Jack.
Em biết gì nè?

Wow, sinh nhật của em.
Em- Em là vợ anh.

Em là vợ của anh.
Hôm nay là sinh nhật của em.
[Tiếng Kate cười]

Đúng rồi.
Bây giờ, anh muốn nói với em chuyện này.

Đức Chúa Trời, anh hy vọng em thích nó.

Bill?

- Ồ, không.
- [Arnie] Đúng rồi.
Được lắm, Bill.

Sẵn đây nói anh biết, anh đang mặc cái áo sơ mi năm ngoái. Anh chỉ cần biết như vậy.

Many guys
have come to you

- With a line
that wasn't true
- Ô !

And you passed them by

Passed them by

Now you're in the center ring
and their lines
don't mean a thing

Why don't you
let me try

Let me try

Now, l don't wear
a diamond ring

l don't even have
a song to sing

All l know is
la-la-la-la
la-la-la-la-la

Means l love you

La-la-la-la
la-la-la-la-la

Means l love you

[ Piano ]

[ Đám đông ]
Ahh!

[ Phụ nữ ]
Ngọt quá.

The things l am saying
are true-ooh-ooh

And the way l
explain it to you
[ Tiếng cười ]

[ Đàn ông ]
Bình tĩnh, Jack.
Yes, to you

Listen to me
La-la-la-la

La-la-la-la-la
means

l love you

Ohh

La-la-la-la
la-la-la-la-la

Means l love you

Happy birthday,
em yêu.
[ Hoan hô ]

[ Arnie ]
Tốt lắm.

Hoan hô, Jack!
[ Vỗ tay ]

[ Arnie ]
Tình yêu tràn ngập không gian.

Anh ta yêu cô ấy.
Lời tuyên bố chính thức.
Đó là tình yêu.

[ Gầm gừ ]

[ Đồng hồ reo ]

Mmm. Thôi nào, đến lúc thức dậy rồi, anh yêu.

Nhanh, nhanh.
[ Thở dài ]

Buổi sáng, Joshie.

[ Ho ]

Kỷ niệm ngày cưới, anh yêu.

Bây giờ, nghe này, trước khi anh có kế hoạch làm bất cứ trò điên nào,

em muốn anh mở nó trước.

Có lẽ anh nên đợi.

Không được! Thôi mà!
Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên.
Mở nó đi.

Zeena?

Em mua nó ở cửa hàng đại lý.

Xem nè, em biết nó là hàng giảm giá , nhưng em nghĩ nó hợp dáng anh.

Em --

A, tận hưởng đi, anh yêu.

[ Khúc khích ]

Ừ --

Ờ, ừ - có lẽ em đang mong cái gì đó từ anh.

Um, đây là điều.

Anh thật sự không có món quà nào kỷ niệm ngày cưới của chúng ta...

cho đến khi đêm nay.

Em biết đó,ngày kỷ niệm là cả nguyên một ngày.

Anh đang nói gì vậy? Anh không bao giờ có thể đợi cả ngày .

Anh thậm chí còn không chờ nổi trời sáng. Thôi nào!

Anh biết. Anh biết. Đó là sự thật. Anh nói thật.

- Nhưng, ưm,

Thật buồn cười.

Anh không nhớ.

Anh thực sự quên kỷ niệm ngày cưới của chúng ta.

Anh sẽ sửa sai. Anh sẽ đi ra ngoài ngay bây giờ và anh sẽ mua cho em một cái gì đó.

Anh sẽ làm ngay.

Hãy cho chú biết nếu có đủ sô-cô-la trong đó nhé, cô bé.

- Mm, không tệ.
- Ừ tốt.

Lẽ ra cháu phải cảnh báo chú trước.

Ba luôn luôn có cái gì đó thật sự đặc biệt cho ngày kỷ niệm.

- Như là những gì?
- Có một năm ba có một ngôi sao có tên mẹ.

Ông ấy có một ngôi sao lấy tên cô ấy ?

À, thật lãng mạn, nhưng chuyện đó có hơi...cũ rích?

Mẹ thích nó.

Có lẽ có một cửa hàng trang sức ở phố buôn bán. Tôi có thể chọn một đôi bông tai hay cái gì đó.

Được đó, nhưng quan trọng là...

Chú đã quên kỷ niệm ngày cưới.

Đúng vậy. Đó là điều con trai hay quên. Được rồi, được rồi.

Vậy là, nếu là Kate, tôi sẽ không đủ khả năng để chịu thêm hình phạt.

Sự nghiệp của chồng tôi chắc chắn là một cú thất vọng cho tôi.

Tôi bị mắc kẹt ở ngoại ô.

Ông ấy có bao giờ đưa mẹ vô thành phố chưa?

Chú bắt đầu hiểu vần đề rồi đó.

[ Piano ]

[ Tiếng Piano tiếp tục ]

[ Thì thầm ]
Jack, chúng ta trả nổi không?

Anh đưa em đến đây mừng kỷ niệm ngày cưới.Đừng để ý đến giá.

[ Tiếng Pháp ]

Chúng tôi sẽ bắt đầu với patê làm bằng ức chim cút và nấm Shiitake.

Sau đó là thịt bê nấu nước súp quả mâm xôi cùng nấm truyp.

Và thêm sò biển nấu súp đặc bằng ruột atisô.

Tuyệt lắm, thưa ông. Và có lẽ tôi cần nói rằng, đó là những lựa chọn xuất sắc.

Anh có thể ,ngoài ra, chúng tôi sẽ cần thêm một chai Lafite năm 82.

Anh yêu, chai rượu vang đó 800$.

Chúng tôi chỉ cần vài ly rượu vang đỏ.

Anh giờ như con người khác vậy.

Nhưng anh trở nên gần gũi , phải không?

Em có muốn khiêu vũ không?

E-Em không nghĩ rằng ở đây có khiêu vũ, Jack.

Chắc chắn có mà. Ra đây.

Không tệ lắm cho nhân viên bán lốp xe từ New Jersey.

Anh có khoảnh khắc của anh.

Anh cần phải thử một miếng.

Ahh.

Chúa ơi, con nhớ vị này quá.

Anh cần nói với em chuyện này.

Được thôi.
[ Thở dài ]

Anh nghĩ chuyện này có thể giúp chúng ta,

nhưng có khả năng nó làm những thứ mong manh trở nên tệ hơn.

Anh đang sống cuộc sống của một người nào khác--

Anh cảm thấy như anh đang sống cuộc sống của người nào khác.

Anh nhớ anh đã đi bộ từ chỗ làm về nhà, và, ừ,

Anh cảm thấy ấm áp khi cầm

một tách cà phê nóng Dean & Deluca,

cảm giác sinh động của tờ nhật báo phố Wall ,

mùi da từ chiếc cặp tài liệu của anh .

Anh trước đây là như vậy ,chắc chắn về mọi thứ, tự tin.

Em biết đó, anh- anh biết chính xác anh là ai...

và những gì anh muốn.

Và sau đó một buổi sáng, anh thức dậy ...

và đột ngột tất cả mọi thứ đều thay đổi.

- Thật tồi tệ, ý anh là vậy?
- Không.

Ừ, có lẽ là một số chuyện,

nhưng hầu hết là chỉ khác nhau.

và anh thấy ổn.

Nhưng anh chưa bao giờ xử sự được như thế này, Kate.

Anh là một gã mà ai cũng hình dung ra mọi thứ.

Anh không có sự hoài nghi.
Anh không có sự hối tiếc.

Và bây giờ?

Bây giờ anh không phải vậy.

Anh không giống những hình dung đó.

Em đồng ý.

Nhưng nhìn em không có vẻ giống vậy.

Anh có nghĩ đến một lúc nào đó vào buổi sáng khi em thức dậy ...

và ngạc nhiên , " Quỷ tha ma bắt tôi làm gì ở New Jersey? "

- Yeah.
- Yeah.

- Yeah.
- Văn phòng của em là một bãi rác.

Em phải giải thích với anh những cuộc gọi, và anh quản lý thu nhập của em.

Thu nhập hàng tháng của em trở thành một điều ô nhục.

Anh có thể tưởng tượng một cuộc sống ...


nơi mà tất cả mọi thứ đều đơn giản?

Anh biết đó, nơi anh muốn bất cứ cái gì, và mọi người phải đem đem dến cho anh?

Điều đó rất tuyệt.

Em cũng từng suy nghĩ về điều đó.

Có nghĩ đến.

Em tự hỏi cuộc sống của em sẽ như thế nào nếu em không lấy anh.

Và?

Sau đó, em nhận ra em vừa chối bỏ tất cả mọi thứ trong cuộc sống của em mà em đang chắc chắn.

Anh và con.

Mọi thứ tốt đẹp.

Đúng vậy.

Với anh chuyện gì là chắc chắn?

Anh chắc chắn điều đó ngay bây giờ,

chẳng có nơi nào khác anh muốn hơn ở đây với em.

Ồ.

Ồ, Jack.

- Em thích chứ?
- Ồ.

[ Hổn hển ]
Đẹp quá.

[ Khui rượu ]
[ Giật mình, cười ]

Anh biết champagne khiến em điên dại.

Anh chỉ cần như thế.

[ Thở ]

Em không cần biết cách anh đã làm. Hoss, nhưng anh đang phạm sai lầm.

- Anh có nên ra chuồng chó?
- Muộn rồi.

Kỷ niệm ngày cưới, em yêu.

Đêm nay anh sẽ trở nên may mắn, Jack.

Em đẹp quá.

Em đã nói cho anh biết anh sẽ trở nên may mắn.

Lạy Chúa.

Dù xảy ra chuyện gì,

Anh không bao giờ ngừng yêu em.

[ Thì thầm ]
Đó là điều em muốn nghe.

[ Violin ]:
''Twinkle, Twinkle, Little Star
''

[ Tiếng mở cửa ]

Hôm nay ba sẽ mặc đồ thường ngày.

Con đang nghĩ gì đó?

Con có muốn đến chỗ làm với ba, giúp ba bán lốp xe không?

Vui lắm. Ba rất thích.

Ai này? Là ai đây? Ông ta là ai?

Ai đang trên cà-vạt?

Là ông ngoại đó.

[ Bập bẹ ]
Đúng rồi.

Jack!

Mmm.

Một ngày tốt lành.

[ Cười ]

Với số tiền này, đây là lốp xe có phủ lớp bố tốt nhất chúng tôi mang đến cho ông.

Được rồi. Tôi nghĩ là tôi sẽ lấy nó.

Ông sẽ không hối tiếc đâu.
Tommy.

Anh bằng lòng giúp ông Collin thay bốn bánh xe của B.F. Goodrich G-Force T.A. được chứ?

- Giảm mười phần trăm vì trang phục đẹp.
- Cám ơn anh.

- Ông thắng rồi.
- Đi lối này, thưa ông. Theo tôi.

Nói cho tôi biết, lốp này tốt,đúng không?

[ Tiếng phụ nữ trong PA ]
Khuyến mãi đặc biệt ngày Valentine :

Căn chỉnh và cân đối miễn phí !

- Hôm nay ông làm việc thế nào?
- Nó như ngọn gió thoáng qua thôi.

Anh có lốp xe loại này không?

Có lẽ tôi cần phải lựa loại nào đó hút hàng ở đây .

- Tại sao anh không để tôi thử tiếp vị khách này, Kenny?
- Được rồi, trưởng phòng.

Peter Lassiter.

- Anh biết tôi à?
- Không hẳn vậy.

Tôi nhìn thấy ông trên CNBC. Ở ngoài trông ông cao hơn.

Sự thật là , Mintz dành thời gian bận rộn bên hơi vợ,

nên anh ta không nhận ra MedTech cần Global hơn là ngược lại.

Mười ngày, cao nhất là hai tuần, họ có thể đã tiếp xúc ông với lời đề nghị giúp đỡ.

Tôi sẵn sàng cược bất cứ điều gì, giá của nó phải là 130 tỷ đôla, không phải 122.

Điều rắc rối là, Peter, ông đã có một con mèo cái khoe mẽ.

Những gì ông cần là một con chó bec-giê.

Tôi thấy ấn tượng lắm. Tôi thật sự thích.

Bây giờ thì chuyển qua xe của tôi.

Chắc rồi. Chúng tôi sẽ đặt mua loại lốp đặc biệt đó,

vì vậy nó sẽ sẵn sàng trong vài ngày.

Thôi dược. Đây là địa chỉ văn phòng của tôi.

Tại sao anh không tự lái xe đến trả?

[ Mở cửa ]

[ Kèn xe ]

[ Kèn xe ]

Chúng tôi có một chuỗi cửa hàng bán lẻ đang hoạt động , như anh có thể xem .

Nhưng ông không quan tâm đến đôla bán vật dụng các loại. Tôi biết điều đó.

Ông ta đang đợi, ông Lassiter.

Alan, đây là Jack Campbell,

Người mà tôi kể với anh.

- Tất nhiên rồi. Jack. Chào.
- Ông Mintz.

Không, chỉ cần gọi tôi Alan. Chúng tôi thích bầu không khí tự nhiên ở đây.

- Tôi có thể thấy điều đó.
- Tôi có thể nói gì với anh đây? Anh có con chưa?

Ừ, hơn cả thế, đúng vậy. Hai đứa. Rất ngoan.

Tuyệt, tuyệt. Tại sao chúng ta không ngồi xuống?

Peter đã đề cập với tôi rằng anh là người nghiện kênh CNBC.

Nhưng ông ấy không nói rằng anh có bất kỳ kinh nghiệm thực tế nào ở phố Wall.

Ưm, tôi cộng tác bán hàng tại E.F. Hutton.

Một môi giới, thật à?

Và bây giờ anh đang đang kinh doanh lốp xe?

Đúng vậy. Và cung cấp xe hơi.

Chỉ là bán lẻ, tôi hiểu.

Khoảng 60 phần trăm doanh thu của chúng tôi là từ dịch vụ xe hơi.

Và nếu không phiền thì cho tôi hỏi doanh số bán hàng của anh trong năm ngoái?

Chỉ cần số liệu.
- Tổng doanh thu của chúng tôi là 1.7 triệu đô la.

1.7. Tuyệt thật.

Và kế hoạch cho năm nay là bao nhiêu?

Tôi nghĩ chúng tôi sẽ có một năm vô cùng thành công.

Doanh thu tăng gần 20 phần trăm trong quý đầu tiên,

và chúng tôi ký được hợp đồng với công ty vận chuyển bằng xe tải.

Anh? Thật là tuyệt. Như vậy, hợp đồng đó sẽ giúp doanh thu tăng lên được một chút hai triệu đô?

Đúng vậy. Và điều đó sẽ làm chúng tôi trở thành hàng đầu trong lãnh vực thị trường của chúng tôi.

Xin lỗi. Tôi cần uống một ly nước.

Tôi biết doanh thu 2 triệu của chúng tôi là con số nhỏ bé không đáng kể ...

nó chỉ là chi phí các anh chi tiêu trong một năm cho vật dụng văn phòng.

Và vài hợp đồng với công ty Vận tải là không thể so sánh...

với hàng tỷ đô la của các thương vụ sáp nhập.
- Không, không, không.

- Tôi không có ý sĩ nhục chuyện kinh doanh lốp xe của anh.
- Được rồi. Tôi biết mà.

Tôi ở trong giày anh, tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng đây là một vụ làm ăn.

Kinh doanh là kinh doanh.
Wall Street, Main Street.

Nó là tất cả những gì hàng đống mọi người thức dậy vào buổi sáng,

cố hình dung như thế nào trong lúc họ chở con đến nhà trẻ.

Đó là mọi người và tôi biết mọi người.

- Ồ, tôi đồng ý với anh điều đó.
- Tôi biết rõ các anh, ví dụ như Alan.


Anh có rất ít năng lượng cho anh, chỉ vừa đủ cho anh hoạt động.

Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu anh uống 16 lon Diet Cokes một ngày.

Anh là một cha tuyệt vời, nhưng anh cảm thấy có lỗi về thời gian anh sử dụng xa nhà.

Anh uống Bourbon, nhưng anh tặng khách hàng của anh Scotch.

Và vợ của anh trang trí văn phòng này.

Chắc là anh ta có luôn số điện thoại của anh.

Ông là người dẻo dai, Peter.

Có một điều, ông thích xài những thứ đắt tiền.

Điều đó quá dễ. Anh đã thấy xe của tôi.

Bạn hút thuốc lá Hoyo de Monterreys.

Ông là người Xcốt-len, rượu ông uống là loại single malt,

Nó không hợp thời nhưng vì ông đã uống nó 40 năm...

và ông thích làm việc ở đây.

Ông có hai sở thích lớn trong cuộc đời: Ngựa ...

và công ty này.

Và ông là người đàn ông tự hào về bản thân tìm tài năng trong những nơi khác thường.

- Làm thế nào anh biết những chuyện này?
- Vì tôi ở đây.

Tôi chuẩn bị tất cả mọi thứ để có thể có được công việc này.

Tôi sẽ bắt đầu ở nơi tôi bắt đầu.

Tôi sẽ đậu xe nếu tôi có thể.

Phần khó nhất là tự đánh giá về bản thân, và tôi biết điều này:

Tôi có thể làm công việc này. Tôi có thể.

Hãy cho tôi một cơ hội, Peter. Tôi sẽ không để ông thất vọng.

Alan, tại sao anh không dẫn Jack tham quan một vòng?

Đây là phòng chiến tranh của chúng tôi.Chúng tôi đã có bảy vụ làm ăn lớn ở đây năm ngoái,

ba người trong số họ ... thù địch.

- Bảy?
- Đúng vậy. Anh có được một loại cảm giác từ--

Chúng ta ngưng chuyện nhảm nhí này ở đây cho một phút nhé?
Anh lấy những thông tin đó ở đâu?

Anh lục ví của ông ta? Anh tìm kiếm trên mạng?

Điều đó cũng thành vấn đề gì, bởi vì tiếc mục xiếc của anh cũng sẽ kéo anh trở về nơi của anh...

Có thể anh có sự thán phục của ông Lassiter, nhưng nó không là cái quái gì với tôi.

Ngay cả nếu anh được nhận công việc này, bất cứ lúc nào tôi cũng đề cao cảnh giác,

Để tôi cho anh một lời cảnh báo.

Peter Lassiter chán nhữnh con thú cưng của mình rất, rất nhanh chóng.

Tôi có văn phòng lớn như vậy bởi vì tôi chứng minh bản thân tôi với ông ấy sau rất nhiều năm.

Không một ai sắp đến đây có thể làm thay đổi cái đầu của một ông già.

Nhất là một nhân viên bán vỏ xe đến từ New Jersey.

Vì vậy nếu anh thận trọng và trầm tĩnh ,

Anh tự xem lại mình và tránh xa ông Lassiter,

Có lẽ tôi sẽ suy nghĩ về việc giữ anh ở lại đây sau khi ông ta chán anh.

Chúng ta hiểu nhau không?

Alan!

Chúa ơi, anh thật sự rất khác.

- Anh nói sao?
- Ý tôi là, wow!

Thật ấn tượng. Thật ấn tượng. Như vậy sẽ tốt cho anh.

Chúng ta có hiểu biết nhau?

Có, Alan, tôi hiểu anh.

- Tốt rồi.
- Tốt.

Okay. Okay.

Alan!

Em nhắm mắt lại. Không được mở.

[ Cười ]

Bước về phía trước. Mở mắt ra.

Chào mừng em đến với Xanadu.

Nó đẹp không tin nỗi, đúng không?

- Nó giống như nhà bảo tàng.
- Uh-huh.

Em xem một chút.

Vậy là điều bất ngờ lớn là gì?

Anh không thuê chỗ này vào cuối tuần , phải không?

Nghĩ ... lớn hơn.

Nguyên cả tuần?

Nơi này được cấp cho anh, Kate.

- Được cấp?
- Mm-hmm.

Vì cái gì?

Một công ty gọi là P.K. Lassiter lnvestment House...

cấp cho anh để giữ chân người điều hành mới .

Anh đang kinh doanh chứng khoán, em yêu.

Hóa ra anh có sở trường đối với nó.

Jack, anh đang nói cái gì?

Anh sắp kiếm được gấp đôi những gì anh có bây giờ, cộng với lợi tức khổng lồ được chia thêm.

Đó chỉ là bắt đầu. Và chúng ta có thể sống trong căn hộ này...

trên thực tế là miễn phí ...

cho đến khi chúng ta tìm một nơi của riêng chúng ta.

Anh đang bị lạc mất hồn hả?

Anh không nghĩ như vậy.

Đây là sẽ là một cuộc sống tốt hơn cho tất cả chúng ta. Chúng ta có thể đưa Josh và Annie vào học trường tư.

Annie đang học ở một trường rất tốt rồi, Jack.

Anh đang nói về trường học tốt nhất nước.

Sao anh có thể chấp nhận được suy nghĩ quanh quẩn đó? Thế còn công việc của em?

À, đây là thành phố New York.Nó tựa như thủ đô của những người nghèo trên thế giới.

Khách hàng đáng thương như ở New Jersey của em không phải là mười người thì cũng có một người mà em có thể tìm thấy ở đây.

Em thậm chí không thể tin nổi anh đang nói đến việc quay vô thành phố sống.

Em nghĩ lý do chúng ta rời khỏi là bởi vì chúng ta không muốn con bị ảnh hưởng ở đây .

Không. Không. Đây là trung tâm của thế giới.

Nếu anh lúc này đang sống ở La Mã, anh sẽ sống ở Rome. Còn ở nơi nào khác được?

''Hôm nay Hoa Ky là đế chế La Mã. New York tự nó trở thành Rome.''

John Lennon.
- Jack!

Được rồi, em biết gì không? Anh đang phát hiện ra, nó giống như, một sự căng thẳng ghê tởm đang ở đây.

Anh cứ tưởng hôm nay phải là ngày hạnh phúc. Vậy thì em nghe nè? Anh không cần nó nữa.

Chúng ta không phải sống ở đây. Quên nó đi.

- Anh sẽ đi làm đều đặn. Anh sẽ lái xe để đi làm.
- Chúa ơi!

Đi như vây, sẽ mất hơn một giờ . Đó là ba giờ mỗi ngày.

- Thời gian đâu để anh gặp con?
- Kate.

Em không nắm được ý anh.

Anh đang nói về một cuộc sống hoàn hảo, một cuộc sống đầy đủ.

Là mọi thứ chúng ta mơ ước khi còn trẻ. Toàn bộ tất cả.

Em từng nói với anh. Cuộc sống ném cho chúng ta một vài điều bất ngờ.

Chúng ta đã hy sinh quá nhiều. Vì vậy, em đoán xem?

Bây giờ anh cuối cùng có thể đưa mọi thứ quay về. Anh có thể làm điều đó, Kate.

Anh muốn làm điều đó. Anh cần phải làm điều đó bởi vì anh là một người đàn ông!

Làm tất cả mọi thứ cho chúng ta.

Em làm ơn nghĩ đến việc này dù chỉ một giây.

Không còn những nhà hàng tồi tàn.

Không còn những phiếu giảm giá cắt từ tạp chí.

Không còn phải dọn tuyết.

Là dọn tuyết đáng nguyền rủa, Jack!

Đừng có chuyển sang một nghề mới mà không bàn với em một lời nào!

Và đừng - đừng bắt Annie phải rời khỏi ngôi trường mà con bé thích.

Không được dời chúng ta ra khỏi ngôi nhà đó, nơi mà chúng ta đã trở thành một gia đình.

[ Thở hắt ]

Em- Em--

Em không thấy sao? Anh đang nói chúng ta cuối cùng sẽ có một cuộc sống ...

mà người khác phải ghen tị.

Ồ, Jack.

Họ đã quá ghen tị vớichúng ta rồi.

Từ London đến New York.

Tôi đã quay về.

Khi anh lên máy bay, em chắc mọi chuyện đã kết thúc rồi.

Anh rời khỏi sân bay em đã sợ sẽ không bao giờ gặp lại anh.

Và sau đó anh xuất hiện trước mặt em ngày hôm sau.

Đó là một bất ngờ.

Anh biết đó, em suy nghĩ về quyết định của anh.

Có lẽ em đang ngây thơ, nhưng em tin ...

rằng chúng ta sẽ cùng nhau sống đến già trong nhà này,

rằng chúng ta sẽ đưỡng già ở đây và...

Con cháu của chúng ta sẽ đến thăm chúng ta tại đây.

Em có bức tranh của chúng ta, tất cả có màu xám và gấp nếp,

và em... chăm sóc khu vườn,

và anh sơn lại tầng trên.

[ Hít, thở ]

Nhưng mọi việc thay đổi.

Nếu anh cần, Jack,

Nếu anh thật sự cần những thứ đó,

Em sẽ bắt các con ra khỏi cuộc sống nó thích,

Và em sẽ bắt bản thân em rời khỏi ngôi nhà, nơi duy nhất mà chúng ta đã cùng nhau chia sẻ ...

và em sẽ đi đến bất cứ nơi nào anh muốn đi.

Em sẽ làm điều đó bởi vì em yêu anh.

Em yêu anh,

và điều đó là quan trọng hơn địa chỉ của chúng ta.

Em chọn chúng ta.

[ Thở ra ]

[ Tiếng la hét ]

[ Jack ]
Ô. Ba sẽ đưổi theo con.
[ Tiếng Annie cười ]

Con không thể bắt được ba. Không, con không thể. Con không thể.

[ Cả hai cùng cười ]
[Jack]
Oh!

Whoa! Oh. Whoops!

Ba ngã rồi.
[ Hổn hển ]

Con biết ba đã quay về.

Ôi, Annie.

Ba yêu con.

[ Chuông xe đạp ]

[ Tiếng chuông tiếp tục ]

[ Leng keng ]

- Con làm gì vậy?
- Rung chuông của con.

4.99$ ? Chỉ là muối thôi mà, lạy Chúa.

[Tiếng đàn ông ]
- Chín mươi chín cent, cô bé.

[ Tiếng máy tính tiền ]
Chẵn mười.

- Là anh.
- Jack!

Chuyện gì đang xảy ra đó?
Anh cảm giác như thế nào, cậu bé?

Tại sao anh ở đây?

Anh thay đổi rồi, anh bạn.
Năm, sáu, bảy, tám,

chín, ồ - một.

Là muối đá à?

Trông anh kìa, anh bạn. Anh đi mua những thứ lặt vặt nội trợ trong nhà.

Phải miêu tả anh như thế nào đây, hử?

Anh không được gửi tôi quay trở lại.

- Mọi thứ ổn không?
- Yeah.

Này, anh nghe tôi nói không?

Chờ chút.
Tôi đang nói chuyện với anh.

[ Cười ]
Anh thấy đó?

Đó là tính cách. Và cho những gì, cho chín đôla? Điều đó thật là thất vọng.

Tôi không quay lại. Anh hiểu tôi nói không?

Được rồi, thư giãn, Jack. Anh không thể làm được điều này.

Anh không thể xen vào cuộc sống của người khác và xáo trộn chúng lên.

Điều đó không đúng.

Đó là một chút thoáng qua hơi rõ ràng, chỉ là tạm thời thôi, Jack.

Tôi còn có con. Tôi cần phải về nhà.

[ Chuông cửa ]

Trời sáng rồi hả?

Không, con gái.

Ngủ tiếp đi.

Hãy tự chăm sóc mình, Annie.

Ba cần phải quay về tàu vũ trụ.

Chào.

Chào.

Một vài tuần gần đây, anh biết anh đã làm --

vài điều không bình thường.

Nó thú vị chứ, chắc chắn là như vậy.

Anh cũng làm một số điều tốt, tuy nhiên, có phải là anh không?

Anh là Jack Campbell, và đó luôn là một điều tốt.

Anh muốn em luôn nhớ anh, Kate.

Đối với anh lúc này...

điều đó rất quan trọng.

Anh cần em cất những hình ảnh đó vào trong tim em và giữ lại ở đó.

Giữ nó với em và không có điều gì có thể thay đổi.

- Anh không sao chứ?
- Không, không sao.

Xin hãy hứa với anh.

Em phải hứa với anh, bởi vì nếu em không hứa, nó sẽ giống như chuyện này chưa bao giờ xảy ra,

và anh không nghĩ rằng anh có thể sống nổi với điều đó.

Em hứa.

Hãy hứa với anh một lần nữa.

- Em hứa.
- Tốt rồi.

Bây giờ thì đi ngủ thôi.

Chút nữa.

[ Điện thoại reo ]

[ Reo tiếp ]

Nghe.

Mấy giờ rồi?

Okay. Được rồi.

[ Thở ra ]

- Đang đợi em ở của,hử?
- Paula.

Wow.

Merry Christmas.

Giáng sinh? Nó không phải Giáng sinh.

Nó là bất cứ cái gì anh muốn, Jack.

Nó không phải là Giáng sinh.

Jack. Jack?

[ Gõ của ]

Tôi có thể giúp được gì cho anh?

Kate ở đây?

- Kate có sống ở đây không?
- Kate? Không có.

Ở đây không có ai tên Kate.

Tất nhiên là không.

Anh không sao chứ?

Không sao.

[ Điện thoại di động ]

[ Reo tiếp ]
Xin chào.

Ông già Nô-en, anh đang ở đâu? Mọi người đang đợi anh.

- Adelle?
- Anh trễ nửa tiếng rồi.

Cuộc họp khẩn cấp bàn về chiến lược thì sao? Còn chuyến bay đến Aspen nữa?

Không lẽ đây là rung chuông mừng Giáng sinh?

Mọi người đang hoang mang, Jack.

Jack?

Tôi sẽ đến trong 20 phút.

Không, tôi sẽ không đi nói chuyện với họ trừ khi tôi có cái gì đó để nói với họ.

Steve, tôi không cần biết lý do nếu nó là ngày Giáng sinh. Chúng tôi đang khủng hoảng ở đây.

Đợi một chút. Jack đến rồi. Tôi gọi lại cho anh sau. Jack.

Cảm ơn Đức Chúa Trời vì anh--

- Anh đang ở đây. Anh không sao chứ?
- Chuyện gì đang xảy ra ở đây?

Cái gì- à, không được tốt lắm.

Bob Thomas đang nói chuyện với một công ty dược phẩm châu Âu , Jack, và chúng ta không biết là ai.

Họ sẽ cho phép Bob mua cổ phần thiểu số, và để anh ta tiếp tục điều hành toàn bộ công ty.

Bên Global đã biết. Tôi không biết làm thế nào mà họ biết, nhưng họ biết và họ đang phản ứng mạnh.

Họ muốn biết chúng ta sẽ đối phó với tình huống này nhưu thế nào. Đối phó như thế nào!

Ôi, Chúa ơi, chúng ta đang gặp khó khăn.

Anh biết gì không, Alan?

Đâu đó bên trong anh, còn có một con người quyết đoán.

Là một ai khác của trò Sun Tzu Art of War hả?

Không.

Vậy bây giờ chúng ta sẽ làm gì đây, Jack?

Jack?

Tôi sẽ cho các anh biết chính xác những gì chúng ta đang làm.

Các anh cứ làm bất cứ cái gì miễn là các anh tìm ra...

Cái công ty châu Âu nào đó mà ông ta đang nói chuyện.

Sau đó,

Sau dó tôi sẽ tắm rửa sạch sẽ,

Bay đến Aspen và uống rượu trứng với Bob Thomas.

Vợ và con ông ta sẽ chơi trong sân đầy tuyết...

trong khi tôi đang thuyết phục ông ta là công ty châu Âu đó...

là một con quỷ...

Và Global là câu trả lời cho lời cầu nguyện của ông ta.

Sau đó, tôi sẽ phí bốn giờ để trượt tuyết... một mình.

Hoàn toàn và hoàn toàn một mình.

Tôi sắp làm điều đó bởi vì đó là cuộc sống của tôi,

Đó là những gì thực tế ...

Và không có gì có thể giúp tôi làm thay đổi điều đó.

[ Beeping ]

Manhattan.

Kate Reynolds.

Tôi muốn có cả địa chỉ.

Nó rất dễ vỡ, vì vậy tôi muốn anh sẽ thật cẩn thận với nó, được chứ?

Nó rất có giá trị. Nó hơn 300 năm tuổi.

Anh sẽ cần có một vài người phụ khiêng nó.
- Được rồi.

Bức tranh đó cũng rất, rất cũ, cho nên phải đặc biệt cẩn thận.

Nó rất có ý nghĩa với Kate, được chứ?
Tôi nhận thức rõ điều đó.

Vâng? Có gì không?

- Anh đến từ công ty vận chuyển?
- Tôi là Jack Campbell.

Tôi là... bạn cũ của Kate.

Kate, có người tìm.

Cô gọi cho hãng hàng không như tôi đã nhờ chưa?Hình như hai tiếng --

- Jack.
- Kate.

Chúa ơi, lâu lắm rồi. Trông anh--

- Em trông tuyệt lắm.
- Cám ơn.

Em- Vô đây. Vô đây.

Tôi vừa mới làm một vài... Lori, cô có biết nơi cái thùng đó--

Tôi xin lỗi.

Không, không, không! Anh biết đó - Jack.

Đừng- Xin vui lòng.
Em thậm chí không quan tâm nó.

Ô, tốt quá. Cám ơn.

- Chuyện gì vậy?
- Em dọn đến Paris.

Này, Lori, cô có thấy cái thùng đâu không? Nó có ghi chữ ''Jack'' trên đó.

Tôi đặt nó chung với phần đồ còn lại cho hội từ thiện .

Cô muốn tôi tìm cái hộp hay gọi cho hãng hàng không, Kate?

Này, cô đang tạo ra một chút áp lực xuống đây đấy.

Này, đó là một chút quà ngày Giáng sinh của bà chủ gửi cho tôi à.

Này, không phiền đề nghị giúp đỡ khi cô ta đang mở túi Prada của tôi đã đưa cho cô ta.

- Có lẽ nó nằm gần thùng để quần áo.
- Cám ơn.

- Vậy là em đang dọn đi.
- Ừ, đi Paris.

Công ty em làm có văn phòng ở đó.
Em sẽ đến đó trước.

Paris. Paris, Pháp?

Đúng vậy.

Vậy là em- em không làm tại một công ty phi lợi nhuận?

[ Cười ]
Chúa ơi, không, không thể với những gì họ trả cho em.

Em có gia đình chưa?

Không, em sẽ không bao giờ lập gia đình, Jack. Còn anh?

Không đích xác là vậy.

Để xem, chúng ta có thể mất vài phút,

Có lẽ đi uống một tách cà phê hay cái gì đó không?

- Tôi sẽ đi uống một tách cà phê.
- Có rồi. tìm thấy nó rồi.

Xin chúc mừng. Chuyến bay của cô đã bị hủy bỏ,

Nhưng tôi đã đặt cho cô chuyến khác của Kennedy on United lúc 7:00.

- Tuyệt vời.
- Là tôi tuyệt hay là cái gì khác?

Vâng, cô là tuyệt.

Cám ơn.
Anh được hoan nghênh.

Đây này. Nó chỉ là một vài món đồ cũ của anh.

Em có bao giờ nghĩ về chúng ta không, Kate?

Về những gì có thể có xảy ra ?

Jack, em sẽ nói với anh cái gì đây.

Nếu bao giờ anh đến Paris, ghé thăm em và chúng ta sẽ đi uống tách cà phê, được chứ?

Hoặc quán cà phê. Hoặc quán cafe au lait.
Ồ, đợi đã. Không, không, không, không!

Đừng đóng. Tôi sẽ không bao giờ tìm thấy nó một lần nữa.

Tốt rồi, tôi đã đánh dấu nó. Chỉ cần vậy là sau này có thể rõ ràng.

Chúng tôi sẽ bỏ nó lại nếu mở nó ra nữa.
Tôi đang cố để đóng nó lại đây.

Rẽ phải.

[ Tiếng đàn ông ]
Thưa ông,ông sẽ trễ chuyến bay của ông.

Chúng ta sẽ không đến sân bay.

[ Tiếng vỏ xe rít ]

Anh khoan đi đã.

Anh không được đậu xe ở đây!

[ Tiếng phụ nữ trên P.A. thông báo bằng tiếng Pháp ]

Kate! Em không thể đi được.

- Đừng đi chuyến bay đó.
- Jack?

Vui lòng , chúng ta hãy đi uống một tách cà phê .Anh chỉ yêu cầu có thế thôi.

Anh chắc có chuyến bay khác đến Paris đêm nay.

Jack.
Anh đang làm gì ở đây?

Không lẽ anh cần lời tuyên bố chia tay?

Bởi vì nếu anh có làm gì đi nữa, thì sau từng ấy năm, anh vẫn nhận được nó.

Em ổn lắm. Em rất khỏe.

Tim- Tim em đã vỡ rồi, Jack,

Nhưng em đứng lên được, em vượt qua được, và ...

anh cũng vậy.

Được chứ? Em xin lỗi.

Em chỉ không thể--
Em cần phải đi .

Em- Em xin lỗi, Jack. Em xin lỗi. Cho em xin lỗi.

Có thể cho tôi--
Tôi xin lỗi. Chỗ tôi ở đây.

Chúng ta có một căn nhà ở Jersey!

Chúng ta có hai đứa con.

Annie và Josh.

Annie không phải là mẫu người để chơi Vi-ô-lông, nhưng con bé đã rất cố gắng.

Con bé đã chơi một ít, nhưng đó là chỉ vì con bé nói không có gì làm con bé bận tâm.

Và khi con bé mỉm cười --

Và Josh,

Thằng bé có đôi mắt của em.

Thằng bé không nói được nhiều nhưng chúng ta đều biét nó rất thông minh.

Đôi mắt nó luôn mở to.

Em biết không, thằng bé luôn luôn ngắm nhìn chúng ta.

Đôi khi em chỉ nhìn thằng bé và em biết ...

Nó đang học được nhiều điều mới.

Tựa như chứng kiến một phép màu.

Căn nhà tuy hỗn độn, nhưng nó là của chúng ta.

Sau khi thanh toán thêm 122 lần nữa, nó sẽ thuộc về chúng ta.

Và em, em là một luật sư phi lợi nhuận.

Đúng vậy. Em hoàn toàn không tính phí.

Nhưng điều đó không làm em bận tâm.

Và chúng ta đang yêu nhau.

Sau 13 năm kết hôn, chúng ta còn không tin nổi chúng ta còn yêu nhau đến vậy.

Em thậm chí sẽ không để cho anh chạm vào em cho đến khi anh nói câu em thích nghe.

Anh hát cho em nghe.

Không phải luôn luôn , nhưng chắc chắn vào những trường hợp đặc biệt.

Và chúng ta... chúng ta chia sẻ với nhau những điều bất ngờ và có cả hy sinh cho nhau mọi thứ,

nhưng chúng ta vẫn sát cánh bên nhau.

Em thấy đó,

Em là người tốt hơn anh,

Và nó làm anh trở thành người tốt hơn những người xung quanh em...

Anh không biết nữa. Có lẽ tất cả chỉ một giấc mơ.

Có lẽ

Có lẽ anh đi ngủ trong một đêm cô đơn của tháng mười hai,

Và anh nằm mơ thấy nó, nhưng...

Anh xin thề, không có cái gì làm anh cảm thấy thật hơn nó.

Và nếu em bước lên máy bay ngay bây giờ,

Nó sẽ biến mất mãi mãi.

Anh biết chúng ta có thể tự đi tiếp cuộc sống của riêng mình, và cả hai chúng ta đều ổn.

Nhưng anh thấy...

Chúng ta sẽ như thế nào khi ở lại bên nhau.

Và anh chọn chúng ta.

Anh xin em, Kate.

Một tách cà phê.

Em luôn có thể đi Paris.

Chỉ cần ... vui lòng,

Không phải là đêm nay.

Okay, Jack.

Okay.

[ Không nghe rõ đối thoại ]

We should be right here

Get through all this fear

One of these days

'Cause when it comes around

We should be right here